Giới hạn Bekenstein

Trong vật lý, giới hạn Bekenstein (đặt tên theo Jacob Bekenstein) là một chặn trên cho entropy S, hay thông tin I, có thể được chứa trong một vùng không gian hữu hạn với một lượng năng lượng hữu hạn – hay ngược lại, lượng thông tin lớn nhất cần dùng để mô tả hoàn toàn một hệ vật tới tận mức độ lượng tử.[1] Từ đó có thể suy ra rằng lượng thông tin của một hệ vật, hay lượng thông tin cần để mô tả hệ vật đó hoàn hảo, là hữu hạn nếu vùng không gian và năng lượng là hữu hạn. Trong khoa học máy tính, điều này dẫn đến có một mức xử lý thông tin tối đa (giới hạn Bremermann) cho một hệ vật với kích thước và năng lượng hữu hạn, và một chiếc máy Turing với hữu hạn chiều vật lý và bộ nhớ vô hạn là không thể tồn tại.

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Giới hạn Bekenstein http://adsabs.harvard.edu/abs/1981PhRvD..23..287B http://adsabs.harvard.edu/abs/1995PhRvL..75.1260J http://adsabs.harvard.edu/abs/1999JHEP...06..028B http://adsabs.harvard.edu/abs/1999JHEP...07..004B http://adsabs.harvard.edu/abs/2000CQGra..17..997B http://adsabs.harvard.edu/abs/2000PhLB..481..339B http://adsabs.harvard.edu/abs/2002RvMP...74..825B http://adsabs.harvard.edu/abs/2003PhRvD..68f4001B http://adsabs.harvard.edu/abs/2004ConPh..45...31B http://adsabs.harvard.edu/abs/2005FoPh...35.1805B